Phần1: TIỀN THẬT, TIỀN ẢO. GIÁ TRỊ THẬT, GIÁ TRỊ ẢO.
Mấy ngày rồi Cứ đúng 10h tối là Vịt tớ lên giường ngủ sớm, mụ Vịt nhà tớ cứ thắc mắc, quái lạ cái lãi này mọi khi thức khuya lắm mà cả tuần nay cứ đồng hồ điểm10 tiếng là lão leo lên giường. Mụ nghĩ chắc tớ ngủ sớm vì trốn tránh nhiệm vụ, tưởng tớ dạo này giảm sút phong độ nên vài bữa nay mụ mua Hovilo với gà ác về bắt ăn miết. Khổ ăn kiểu này có mà Verygood sớm. Thực tình mụ Vịt nhà tớ đâu biết lý do mấy ngày nay tớ lại chỉ ngủ vào một giờ và nằm đúng một chỗ. Chuyện là cách đó đúng một tuần tớ có nằm chiêm bao.
Tớ mơ một giấc mơ thật vi diệu, tuyệt vời và tớ muốn tìm lại cảm giác đó. Vậy mà suốt tuần nay ngủ đúng giờ đó, lúc đó, chỗ dó mà chả thấy giấc mơ đó quay lại. Tiếc đứt ruột.
Tớ tường thuật lại giấc mơ ấy thế này ạ. Tớ lạc vào một thế giới văn minh kỳ lạ lắm,một nơi không dùng tiền giấy như thế giớ chúng ta đang sống để trao đổi hàng hoá, Tiền của họ là những nụ hôn. Một cái hôn chạm nhẹ đổi được 1 ổ bánh mỳ, 1 cái hôn kêu " chụt" mua được dĩa thị chó, một cái hôn môi mua được một thùng bia... Cứ thế mà tính tới.
Thật may mắn trong giấc mơ đó tớ lại là chủ một cửa hàng đồ bơi cho nữ ngay tại một bãi biển đẹp như thiên đường nghỉ dưỡng Bali.
Một buổi chiều đầy nắng và gió vừa mở của hàng, hai em chân dài với bộ đồ hai mảnh bước vào, một em da trắng như trứng gà bóc, đầy đăn, vòng nào ra vòng nấy. Em kia da ngăm ngăm săn chắc, nóng bỏng rát con mắt. Lựa chọn những bộ đồ sexy nhất xong, hai nàng bước tới quầy tính tiền, tớ hào hứng nhao người về phía trước, chu cái mỏ ra như chú cá Heo đưa cái mõm dài ngoẵng lên sau khi biểu diễn một màn xiếc để chuẩn bị nhận những đồng tiền ngọt ngào thì.
Bộp bộp, giật phắt mình tỉnh dậy, ơ bãi biển đâu, gái đẹp đâu, SML tớ chỉ thấy mụ Vịt đứng cạnh giường một tay chống hông, tay kia cầm cán chổi đập đập. Giờ này còn ngủ, có chịu dậy không thì bảo.
Ôi giời, đang mơ giấc mơ đẹp, mất hết cả hứng. Tớ vừa lồm cồm bò dậy vừa hậm hực.
Suốt mấy ngày sau tớ như người mất hồn, lúc nào cũng vẩn vơ, một phần vì tiếc nuối nụ hơn hụt với mỹ nhân, một phần vì thắc mắc liệu một ngày nếu xã hội này sẽ thật sự sử dụng những nụ hôn thay thế các loại tiền sẽ thế nào nhỉ.
Biết đâu được một ngày cái điều ấy lạ sảy ra. Thế thì trái đất đúng là thiên đường thật rồi. Tuy nhiên vào lúc này nó thật là điều hoang đường bởi nó không hề thoả mãn bất cứ tiêu chuẩn nào của một đồng tiền đang được phép lưu thông cả. Có ít nhất bốn tiêu chuẩn cho một đồng tiền chính thống.
Thứ nhất: Lượng tiền lưu thông trong xã hội và lượng hàng hoá phải tương ứng
Bạn có bao giờ đặt câu hỏi rằng tại sao các ngân hàng nhà nước của các quốc gia được phép in tiền vậy tại sao họ không in thật nhiều tiền và phát cho mọi người. Hay đơn giản hơn không, phát cho người nghèo để họ có nhiều tiền hơn, sao không in tiền xây nhà trường, xây đường, sao không ịn tiền trả lương công nhân Viên chức mà lại phải thu thuế của dân để làm việc đó?
Vâng. Đây chính là vấn đề mà nhiều người cần hiểu vì một nguyên tắc quan trong bản thân tiền không có giá trị gì, nó là vật trung gian thay thế để trao đổi hàng hoá cho xã hội. Vì thế lượng tiền lưu thông trong xã hội pvair cân bằng với lượng hàng hoá nếu có sự mất cân đối mà cụ thể lượng tiền nhiều hơn thì tiền sẽ mất giá chứ không có tác dụng gì.
Bạn hình dung thế này: giá bữa nay một đĩa thị Chó là 50k, ngày mai nhà nước quyết định in một lượng tiền gấp đôi và phát cho người dân, lúc này mọi người đều có nhiều tiền và Chó thì chưa đẻ thêm được nên số tiền của bạn chẳng còn giá trị như trước, lúc này một đĩa thịt chó to bằng hôm qua bạn phải mua với lượng tiền gấp đôi là 100k.
Đó là giá trị quan trọng của tiền, nó là vật trung gian để mọi sự trao đổi hàng hoá được dễ dàng chứ bản thân nó không có giá trị. Cho nên nhà nước in càng nhiều tiền, phát càng nhiều tiền thì tiền càng trở nên mất giá. Nếu quá nhiều có thể nó sẽ chỉ như một đống giấy lộn.
Đây là tiêu chuẩn mà Tiền vật chất và tiền ảo hiện nay đều có được tức chúng chỉ có một lượng nhất định để đưa vào lưu thông so với số lượng hàng hoá của xã hội được tạo ra.
Thứ hai: Phải có tính tích lũy
Giả sử một nụ hôn của bạn mua một ổ bánh mì vậy nếu bạn muốn mua một chiếc Audi, một căn biệt thự River side hay một chiếc máy bay cá nhân Boing... Giá vài triệu nụ hôn, Bạn sẽ phải hôn cả vài năm liên tục đến toét mỏ cũng chưa trả xong khoản tiếng đó.
Tiền là một phát minh vĩ đại của nền kinh tế, nhờ nó sự lưu thông hàng hoá mới trở nên đơn giản và dễ dàng. Thời xa xưa người ta trao đổi trực tiếp hàng hoá với nhau và sinh ra vô vàn bất tiện. Nếu bạn là một gã ngư dân, sản phẩm bạn tạo ra hàng ngày là việc câu được vài con cá. Và để có cơm ăn bạn phải mang cá đổi lấy gạo cho gã trồng lúa, thật may cho bạn, gã lại thích ăn canh cá nên hắn đổi cho bạn. Được một tuần hắn ngán món canh cá tới tận cổ và khi bạn mang cá tới hắn bảo. Bữa nay tao chán cá rồi mày đi chỗ khác mà đổi. Vậy là bạn phải đi khắp làng chỉ để kiếm thằng xay gạo thèm ăn cá để đổi cho bạn. Đến một ngày có thể bạn chẳng tìm nổi một thằng như thế để đổi.
Mọi chuyện tồi tệ hơn khi một, ngày bạn biết, nếu có một tấm lưới bạn sẽ bắt được nhiều cá gấp cả chục lần như bây giờ, thế nhưng để đổi lấy một tấm lưới bạn cần 200 con cá trong khi một ngày bạn chỉ câu được khoảng chục con. Thời đó không có trả góp nên mỗi ngày bạn câu về và nhốt cá lại, cố gắng tích góp 200 con, thế nhưng cứ vài ngày đám cá lại rủ nhau đi chết hết. Vậy là công toi. Cả đời Bạn chẳng thể nào có đủ 200 con cá để đổi một tấm lưới. Bạn mãi chỉ là một kẻ nghèo kiết xác với cái cần câu cá.
Khi tiền ra đời nó đồng thời giải quyết được hai vấn đề này. Nó giúp bạn mua bất cứ thứ gì bạn cần mà không cần mang cá đi đổi lấy hàng bạn muốn.
Nó giúp bạn tích lũy một số tiền để mua sắm tài sản lớn hơn mà không cần đào ao nuôi cá.
Và hiện nay Tiền ảo cũng giải quyết được vấn đề về tính tích lũy vì nó đơn giản là việc thay thế tiền giấy lưu thông trong hệ thống máy tính.
Thứ ba: được Pháp luật công nhận.
Nếu bạn đề xuất việc dùng nụ hôn thay thế tiền mặt, sẽ chẳng chính phủ nào chấp nhận vì như thế chính phủ không thể kiểm soát được sự ổn định của nền kinh tế.
Vậy với Đồng tiền ảo liệu nó có thể dược Pháp luật chấp nhận.
Hiện nay với các đồng tiền ảo, ở Vệt Nam và nhiều nước vẫn tuyên bố miễn trách nhiệm với nó. Chúng ta chưa gọi nó là tiền mà có chăng là một loại hàng hoá đặc biệt, nó hiện được chấp nhận làm phương tiện thanh toán ở một vài nơi, một vài khu vực và một vài nhóm người nhưng nó không có tính ổn định. Mọi giao dịch của nó rất khó kiểm soát vì vậy các hoạt động rửa tiền, trốn thuế trở nên dễ dàng hơn. Vì vậy Pháp luật nhiều nước chưa dám công nhận đồng tiền này là hợp Pháp.
Thứ tư: Đồng tiền phải do chính phủ phát hành.
Cho đến nay các đồng Tiền ảo đang được giao dịch không có được tiêu chí này
Đây là vấn đề quan trọng nhất vì thực chất mọi vấn đề về ổn định xã hội bắt nguồn từ ổn định kinh tế, mà kinh tế là tiền. Sức mạnh của các quốc gia là do sức nặng của đồng tiền chứ không phải sức mạnh quân sự như bạn tưởng, quân đội, cảnh sát là công cụ bạo lực duy trì vị thế sức mạnh đồng tiền và vị tró độc tôn quyền in tiền của chính phủ trong mỗi quốc gia.
Và hiển nhiên nếu một kẻ khác tạo ra tiền mà không phải là các chính phủ người đó bị coi là kẻ làm loạn và cần phải trừ khử.
Và tiền ảo hiện nay đêù là kiểu tiền vô chính phủ, và có thể sẽ là vô thừa nhận trong tương lai.
Đó là bốn tính chất cơ bản nhất mà một đồng tiền được công nhận. Và hiện tiền ảo chưa đáp ứng được hai yêu cầu cuối cùng là được Pháp luật công nhận và do các chính phủ phát hành.
Vậy vì sao tiền ảo vẫn làm mưa làm gió, vẫn tăng giá không ngừng từ 1 bitcoin giá 0.00076 đô la Lên tới gần 6500 đô la trong vài năm qua. Và có thể còn tăng nữa.
Đó là một bí mật lớn, một cuộc chơi của sự chấp nhận và trò chơi NGƯỜI KHÔN MÓC TÚI KẺ KHỜ mà mình sẽ viết tiếp trong bài sau.
Vịt tri kỷ - thành viên khởi nghiệo Việt Nam
0 nhận xét:
Đăng nhận xét